Có một lần ở tại nhà trọ của Lư ở phố Hàm Lòng, tôi cười hỏi Lưu Trọng Lư:
- Lư ơi, bài thơ “Tiếng thu” có phải thật của cậu không?
Có Nguyễn Xuân Huy ngồi đấy, Lư “cười như nắc nẻ”:
- Thằng này mơ mộng thật! Mi tưởng bài đó của Thế Lữ à?
- Thế Lữ làm gì nổi một bài thơ như thế. Nhưng tao có đọc một bài thơ của một thi sĩ Nhật Bổ, giống hệt bài thơ của mày, và bài thơ Nhật cũng tựa đề là “Tiếng thu”.
Lưu Trọng Lư ngó Xuân Huy:
- Huy, mầy thấy thằng Vỹ nó điên không?
Huy bảo tôi:
- Bài thơ Nhật như thế nào?
- Mầy muốn chép, tao đọc cho chép. Đây là một bài TANKA nổi tiếng:
Tác giả là Sarumaru, thế kỷ VIII
Dịch đúng nghĩa ra Việt văn:
Lưu Trọng Lưu cãi liền:
- Bài của tao còn đoạn trên:
Tôi cười:
- Cậu làm bài thơ này hồi năm nào?
- Mới đây
- Mới đây, và mấy năm nay trong nước mình làm gì có chiến tranh, có “kẻ chinh phu”, có “người cô phụ”? Tôi cho rằng cậu ghép thêm ba bốn câu đó vào bài thơ của Saramaru để thay đổi đôi chút, nhưng cậu lấy trọn vẹn bản chính của Saramaru
Lưu Trọng Lư không cãi nữa, nhưng Nguyễn Xuân Huy cười:
- Kết luận: les grands esprits se rencontrent
Nguồn: Văn thi sĩ tiền chiến, Nguyễn Vỹ, NXB Kim Đồng (2021), tr 98 - 100