Menu Chuyến tàu văn học

Phân tích nhân vật Phùng trong truyện ngắn "Chiếc thuyền ngoài xa" của Nguyễn Minh Châu.

Cập nhật 12:17, 23/10/2022 Cô Ngọc Anh

dàn ý

I. Mở bài

- Giới thiệu vấn đề cần nghị luận.

II. Thân bài

1. Giới thiệu chung

- Giới thiệu tác giả Nguyễn Minh Châu

- Nêu những nét khái quát về truyện ngắn “Chiếc thuyền ngoài xa”: hoàn cảnh sáng tác, xuất xứ, tóm tắt ngắn gọn cốt truyện, nội dung chủ đạo...

- Nhân vật Phùng: Truyện đã xây dựng thành công hình tượng nhân vật Phùng, một nghệ sĩ khao khát khám phá, sáng tạo ra cái đẹp, người luôn lo lắng, trăn trở, suy tư về nhân cách và đời sống con người.

2. Phân tích chi tiết

* Một tâm hồn nhạy cảm và say mê cái đẹp

- Khi đứng trước vẻ đẹp tuyệt mĩ mà trời ban cho người nghệ sĩ , Phùng cảm thấy bối rối, trái tim như bị bóp thắt vào, anh tưởng chính mình khám phá được chân lý của sự hoàn thiện, khám phá được khoảnh khắc trong ngần của tâm hồn.

- Anh nhanh chóng kết luận cái đẹp mà anh vừa phát hiện chính là đạo đức. Những cảm xúc của nghệ sĩ Phùng thể hiện sự thăng hoa của một tâm hồn nghệ sĩ trước cái đẹp. Phùng cảm nhận được sức mạnh kì diệu của nghệ thuật đúng như một triết gia đã từng nói "Nghệ thuật thanh lọc tâm hồn con người".

Qua sự phát hiện đầu tiên của nghệ sĩ Phùng, với những khoảnh khắc hạnh phúc tràn ngập tâm hồn, người đọc có thể cảm nhận được Phùng là một người nhạy cảm, tinh tế trước cái đẹp. Anh đã thực sự có giây phút thăng hoa trong khoảnh khắc trời cho người nghệ sĩ.

* Vẻ đẹp sâu xa của nghệ sĩ Phùng chính là một tấm lòng trăn trở, lo âu về thân phận con người

- Khi chứng kiến cảnh bạo hành trong gia đình hàng chài

+ Phùng hết sức kinh ngạc, mấy phút đầu anh cứ đứng há mồm ra mà nhìn vì quan niệm về cái đẹp của Phùng bắt đầu bị lung lay. Đằng sau cái đẹp tuyệt mĩ của ngoại cảnh là cảnh tượng xấu xa phi đạo đức. Đó là một nửa quái đản làm cho những bức ảnh hiện hình ghê sợ và chiếc thuyền đẹp như mơ cũng biến mất.

+ Phùng sửng sốt, bức xúc, căm phẫn, xông vào can thiệp để bảo vệ người đàn bà hàng chài. Hành động của Phùng khi vứt chiếc máy ảnh xuống đất chạy nhào tới cứu người đàn bà, thể hiện một thông điệp chiếc thuyền nghệ thuật ở ngoài xa mà sự thực thì cuộc đời lại ở ngay rất gần người nghệ sĩ chân chính đừng vì nghệ thuật mà quên đi cuộc đời bởi cuộc đời mới là cuộc đời của tác phẩm chân chính. Trước khi là một nghệ sĩ anh phải là một con người biết rung động, yêu thương, chia sẻ với mọi nỗi đau của cuộc đời trần thế.

- Phùng lắng nghe, day dứt với chuyện đời người đàn bà hàng chài

+ Anh đã nhờ Đẩu người bạn chiến đấu năm xưa và bây giờ là chánh án của tòa án huyện mời người đàn bà đến tòa án huyện để khuyên chị bỏ chồng giải thoát chị khỏi những trận đòn tàn bạo.

+ Khi người đàn bà van lạy xin quý tòa bắt tội con, bỏ tù con cũng được nhưng đừng bắt con bỏ nó Phùng cảm thấy căn phòng lồng lồng lộng gió biển như bị hút hết sinh khí vì anh không thể hiểu nổi sự lựa chọn của người đàn bà.

Phùng cảm thấy lo lắng về thân phận và tương lai của người đàn bà bất hạnh.

+ Phùng nhận ra một điều cuộc đời đa sự, con người đa đoan, anh không thể nhìn cuộc sống một cách đơn giản, Phùng cần nhìn sâu hơn về bản chất cuộc sống để khám phá những nghịch lý của cuộc đời và đi tìm hạt ngọc ẩn sâu trong tâm hồn những con người lao động. Anh phát hiện ra đằng sau vẻ bề ngoài của người đàn bà quê mùa thất học là trái tim yêu thương, giàu đức hi sinh, thấu hiểu lẽ đời.

Đây là những khoảnh khắc mà con người và cuộc đời đã ban cho người nghệ sĩ. Nó là minh chứng cho quan niệm của nhà văn Nguyễn Minh Châu “Văn học và đời sống là hai vòng tròn đồng tâm mà tâm điểm là con người. Mỗi tác phẩm văn học chỉ là một lát cắt, một tờ biên bản của một chặng đời sống con người ta, trên con đường dài dằng dặc đi đến cõi hoàn thiện”.

- Sau khi thấu hiểu vỡ lẽ ra nhiều điều, trong con mắt của người nghệ sĩ Phùng,vẫn con thuyền ấy,vẫn khoảng cách xa ấy, không còn là cái ánh hồng hồng của ban mai mà là hình ảnh con thuyền chống chọi giữa sóng gió phong ba của cuộc đời với bao trăn trở suy tư của người nghệ sĩ.

+ Bức ảnh nghệ thuật mà nghệ sĩ Phùng đã chụp ảnh trở thành một tác phẩm có giá trị, khác với những người sành nghệ thuật, Phùng nhận ra trong bức ảnh đen trắng (khép lại tác phẩm) ấy vẫn có nét hồng hồng của ánh ban mai - hiện thân cho vẻ đẹp nghệ thuật tuyệt mỹ -và hình ảnh người đàn bà với tấm lưng áo bạc phếch hiện thân cho bao nhiêu trái ngang nghịch lí của cuộc đời đầy nắng gió.

Bức ảnh nghệ thuật ( khép lại tác phẩm) biểu tượng cho mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống. Và như vậy,chiếc thuyền nghệ thuật dù ở xa hay ở gần thì cuối cùng tâm điểm vẫn là con người như Nguyễn Minh Châu từng quan niệm “Văn học và cuộc sống đều là những vòng tròn đồng tâm mà tâm điểm là con người”. Đây là quan điểm nghệ thuật vị nhân sinh tiến bộ của những người nghệ sĩ chân chính.

- So sánh quan điểm của Nam Cao

“Chao ôi! Nghệ thuật không cần phải là ánh trăng lừa dối, không nên là ánh trăng lừa dối. Nghệ thuật có thể là những tiếng đau khổ kia thoát ra từ những kiếp lầm than" (Giăng sáng)

Nhân vật Phùng là đại diện tiêu biểu cho người nghệ sĩ chân chính với niềm đam mê nghệ thuật và trái tim nhạy cảm, nhân hậu.

3. Đánh giá

* Nghệ thuật xây dựng nhân vật

- Phùng vừa là một nhân vật trong truyện, vừa là người kể chuyện tạo nên tính đa dạng về điểm nhìn. Trong “Chiếc thuyền ngoài xa”, Phùng được khắc họa với đời sống nội tâm sâu sắc của một nhân vật tư tưởng.

- Nhân vật được đặt trong tình huống đặc biệt (tình huống nhận thức). Nhân vật phải liên tiếp đối mặt với những cảnh đời trái ngược qua đó làm nổi bật lên các bình diện nhân cách của nhân vật nghệ sĩ.

* Ý nghĩa của nhân vật

Qua nhân vật Phùng, Nguyễn Minh Châu thể hiện những thông điệp sâu sắc về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống, bài học về cách nhìn của người nghệ sĩ trong cuộc đời.

+ Người nghệ sĩ phải dồn tâm huyết để sáng tạo nên cái đẹp cho đời đấu tranh đẩy lùi cái xấu, cái ác đang ngang nhiên tồn tại.

+ Người nghệ sĩ không thể nhìn cuộc đời bằng cái nhìn hời hợt, một chiều, phải có cái nhìn đa diện, nhiều chiều, để khám phá ra bản chất và vẻ đẹp tiềm ẩn, khuất lấp của con người và đời sống. Đặc biệt, anh ta phải dám dũng cảm nhìn thẳng vào hiện thực, đặc biệt là số phận của những con người lam lũ, vất vả.

+ Và cần hơn hết là người nghệ sĩ phải luôn mang một mối quan hoài thường trực về thân phận con người, nghệ thuật phải góp phần giải phóng con người khỏi sự cầm tù của đói nghèo, tăm tối, bạo lực.

+ Hành trình sáng tạo của người nghệ sĩ đích thực là hành trình khám phá, khẳng định và tôn vinh những "hạt ngọc ẩn giấu trong bề sâu tâm hồn con người".

* Tấm lòng và tài năng của Nguyễn Minh Châu

Người luôn trăn trở, quan hoài thường trực về thân phận con người; phong cách truyện ngắn tự sự - triết lý, giản dị mà nhiều dư vị, sắc sảo, tinh anh.

III. Kết bài

- Khẳng định lại sức sống của nhân vật.

Bài viết liên quan

Đề bài: Bằng sự hiểu biết của mình, hãy làm rõ ý kiến: “Với Sang thu, Hữu Thỉnh đã làm mới cho thơ thu”

Mùa thu là mùa nhạy cảm bậc nhất trong năm. Người xưa từng nói: “Thơ là thu của lòng người, thu là thơ của đất trời”, phải chăng đó là mối tương thông, giao hoà kì lạ giữa mùa thu – lòng người và thi ca? Đúng vậy! Mùa thu ban tặng cho thi ca nhiều tứ thơ tuyệt đẹp.

Hiệu ứng tâm lý có thể dùng trong bài viết NLXH

Là hiệu ứng tâm lý thường gặp khi con người luôn bị ám ảnh bởi cảm giác sẽ bỏ lỡ một thông tin, một cơ hội nào đó trong cuộc sống. Vì vậy, họ cố gắng làm những việc đôi khi thừa thãi, những công việc khiến họ khó chịu và gây nghiện chỉ vì sợ bỏ lỡ điều gì đó.

Biểu tượng có thể áp dụng trong bài viết NLXH

Trong thần thoại Hy Lạp, câu chuyện về chiếc hộp Pandora kể về một con gái có tên Pandora. Do tò mò nên Pandora đã mở chiếc hộp quà tặng của thần Zeus. Hậu quả là tất cả cái ác và bệnh dịch trong hộp được giải phóng ra ngoài và xuất hiện tràn lan khắp thế giới.

Đoạn văn NLXH 200 chữ | Vai trò của niềm hy vọng trong cuộc sống

Hi vọng là niềm tin, sự tin tưởng vào những điều tốt đẹp sẽ xảy đến, sống lạc quan, không ngừng nỗ lực trong cuộc sống và công việc để có được cuộc sống tốt đẹp hơn.

Tư liệu liên hệ, mở rộng cho thi phẩm "Sang thu" - Hữu Thỉnh

Khi phân tích hình ảnh “Chim bắt đầu vội vã”, chúng ta có thể liên hệ đến hình ảnh cánh chim được miêu tả trong “Tràng giang” của Huy Cận

Tư liệu liên hệ, mở rộng thi phẩm "Mùa xuân nho nhỏ" - Thanh Hải

Liên hệ quan niệm sống đẹp của tác giả Thanh Hải với nhân vật vô danh trong truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” của Nguyễn Thành Long hay trong lời của bài hát “Tự nguyện” của Trương Quốc Khánh

Dẫn chứng NLXH hay về lòng dũng cảm

Nhận tin báo, anh Văn chạy xe tới thẳng hiện trường, lao vào ngôi nhà đang bốc lửa khói để cứu người thân và cứu thêm được một số nạn nhân. Hành động dũng cảm của anh đã khiến nhiều người không khỏi cảm động

Đoạn văn NLXH 200 chữ | Vai trò của sự khác biệt trong cuộc sống

Trong nhan đề một truyện ngắn của mình John Mason từng viết: “Bạn sinh ra là một nguyên bản. Đừng chết như một bản sao”, câu nói đã để lại trong mỗi người suy ngẫm về sự khác biệt và vai trò của nó trong cuộc sống.

Cảm nhận về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn "Làng"

Ông Hai - nhân vật chính trong truyện ngắn “Làng”, người làng Chợ Dầu. Ông rất yêu làng, không muốn xa làng nhưng vì hoàn cảnh gia đình và theo chính sách của cụ Hồ buộc lòng gia đình ông Hai phải rời làng đi tản cư. Nhưng không phải rời làng là ông Hai bỏ lại sau lưng tất cả mà lúc nào ông cũng trông ngóng dõi theo những biến chuyển của làng quê.

Cảm nhận về nhân vật bác lái xe trong truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa"

Bác lái xe là nhân vật xuất từ đầu dẫn dắt câu truyện, nhưng cũng kịp thể hiện những nét đẹp trong tính cách. Là người rất yêu công việc, bao nhiêu năm trong nghề lái xe mà vẫn luôn giữ được tính cởi mở, niềm nở có trách nhiệm với công việc, nhạy cảm trước vẻ đẹp của thiên nhiên và con người. Cung đường đi qua không biết bao lần nhưng mỗi một chuyến đi với bác đều như mới.

Cảm nhận về nhân vật ông họa sĩ trong truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa"

Ông họa sĩ cảm nhận được nét đẹp của người lao động mới qua hình ảnh anh thanh niên. Ông định vẽ chân dung anh nhưng anh từ chối và giới thiệu 2 người khác xứng đáng hơn, đó là ông kĩ sư trồng rau và người cán bộ nghiên cứu sét. Ông họa sĩ và cô gái chia tay anh để tiếp tục cuộc hành trình với bao tình cảm lưu luyến. Cuộc gặp gỡ ấy tuy chỉ vỏn vẹn ba mươi phút nhưng đã khiến ông đã bị ấn tượng bởi anh thanh niên, anh có tầm vóc nhỏ và nét mặt rạng rỡ.

Vẻ đẹp của nhân vật Anh thanh niên trong truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa”

Anh thanh niên - nhân vật chính trong truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa”, truyện ngắn được viết năm 1970, sau chuyến đi Lào Cai của tác giả. Đây là thời kỳ miền Bắc tích cực lao động xây dựng phát triển kinh tế, xã hội và đấu tranh chống lại âm mưu phá hoại của đế quốc Mỹ.

Suy nghĩ về tình cảm cha con trong truyện ngắn “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng. Qua đó em hãy nêu cảm nhận của em về tình cảm gia đình trong cuộc sống hiện nay

“Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng là truyện ngắn khá dài được viết theo cách truyện lồng trong truyện, mà phần chính là câu chuyện của bác Ba kể về hai cha con ông Sáu. Truyện ngắn đã khẳng định một chân lý vĩnh hằng: Tình cảm gia đình, tình phụ tử là vô cùng thiêng liêng, cao đẹp, sâu nặng, nó vượt lên mọi khó khăn thậm chí trong hoàn cảnh chiến tranh ác liệt, hiểm nguy.

Vẻ đẹp ngôn từ trong "Người lái đò Sông Đà"

Sông Đà (1960) là một mốc son trong lộ trình nửa thế kỉ sáng tác, đánh dấu bước chuyển quan trọng của nhà văn Nguyễn Tuân đi từ thế giới của cái “tôi” đến thế giới của cái “ta”. Hay nói như nhà thơ Pháp p. Êluya “Từ chân trời một người đến chân trời tất cả”. Người lái đò Sông Đà (Trích, SGK Ngữ văn 12) là một trong những thiên tùy bút xuất sắc, thêm một lần nữa khẳng định phong cách tài hoa, uyên bác của Nguyễn Tuân.

Chất thơ bàng bạc trong truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa"

Nhà văn Phạm Thị Hoài cho rằng: "Những truyện ngắn hay - theo cảm nhận của tôi thường gắn với thơ (...). Truyện ngắn dường như là đứa con tất yếu của người mẹ thơ và người cha văn xuôi. Nó là thơ viết bằng văn xuôi, bề ngoài mang tình cha mà bên trong mang tình mẹ". Quả đúng vậy, một trong những yếu tố tạo nên sức hấp dẫn của truyện ngắn chính là chất thơ. Chất thơ càng có vị trí quan trọng hơn trong truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa”. Nhà văn Nguyễn Thành Long, với “khả năng cảm nhận và truyền đạt chất thơ đậm đà tản mát quanh ta” đã đưa người đọc bước vào một thế giới quyện hoà đầy chất thơ.